Thứ Ba, 31 tháng 1, 2012

Sứ điệp cho Phong Trào Giới Trẻ Sa-lê-diêng 2012


NHỮNG NGƯỜI TRẺ ƯƠM MỘNG, NHỮNG NGƯỜI CON CỦA MỘT NGƯỜI CHA ĐàƯƠM MỘNG MUÔN ĐỜI"
Các con yêu mến, 
Những người trẻ của Phong Trào Giới Trẻ Sa-lê-diêng thân mến,               
Với tư cách Đấng Kế Vị thứ chín, cha viết cho các con như một người cha và một người bạn.

Don Bosco
Cuộc gặp gỡ với các con ở Madrid, vào ngày 17 tháng Tám, trong một sân rộng lớn tại Học viện Sa-lê-diêng, Atocha, hiện rõ trong trí lòng cha. Theo cảm xúc mà nói, đó là một kinh nghiệm không thể quên, nhưng nhất là thật ý nghĩa theo quan điểm Sa-lê-diêng. Cha vui sướng nhìn thấy các con có một cảm thức về trách nhiệm, nhìn thấy các con hãnh diện là những người trẻ cam kết sống đức tin của mình. Cha khen ngợi các con ước muốn làm cho cuộc đời mình trở thành một sự đầu tư vào những kế hoạch Thiên Chúa dành cho các con và vào giấc mơ các con nuôi dưỡng trong tâm hồn. Cha cảm động khi thấy các con cầu nguyện, vui tươi chào đón Lời Chúa. Nhìn thấy các con ở đó trong thinh lặng, tôn thờ Chúa trong Thánh Thể, quả là tuyệt điệu. Theo ánh sáng của tất cả điều này, niềm vui của các con dường như còn đẹp và tinh ròng hơn, càng lây lan hơn nhiều. Cha sung sướng thấy nhiều Sa-lê-diêng nam nữ tu sĩ cũng ở giữa các con, cùng với nhiều huynh trưởng khác nữa. Một số Giám tỉnh, những Ủy viên Tác Vụ Giới trẻ cũng ở đó. Đây chính là chỗ mà họ thuộc về; phải, họ phải ở tại đó, chú tâm đến cuộc đời và ước muốn của các con, đồng thời đồng hành với sự tăng trưởng và hành trình thiêng liêng của các con. 
Nay cha hạnh phúc để biết rằng các con đang chuẩn bị ngày Đại Lễ dành cho cha năm 2015. Từ đây ngước lên trời, nhìn vào dung nhan Đức Giêsu, chúng ta biết bất kỳ điều gì đang xẩy ra dưới trần. Và đó là một câu chuyện thật đẹp bởi vì nó là một câu chuyện cứu chuộc, mặc dù đôi khi các con chỉ thấy phía bi kịch hơn của nó mà thôi. Khác với điều các con nghĩ, không có một khoảng cách giữa các con và cha đây, vì các con biết rất rõ rằng từ thời khắc Đức Giêsu đi vào lịch sử nhân loại qua cuộc hạ sinh của Người, thì không một cuộc sinh ra nào của con người lại không thánh thiện, không một trẻ em nào mà lại không có Ánh Sáng chói chang của Đấng Cứu Chuộc trong mắt chúng. Sự gần gũi này làm cho sự hiện diện của cha giữa các con nên chân chính và thật sự hơn, giống như vào thời Nguyện Xá Valdocco ở Turin, với một lợi thế hơn nữa - cha có thể sống trong mỗi sự hiện diện của người Sa-lê-diêng trải khắp 130 quốc gia trên thế giới.
Vì vậy, cha đang ngỏ lời với các con như cha đã làm; cha ngỏ với các con bằng ngôn ngữ ấm áp của cõi lòng nhiều hơn bằng lý luận hợp lý trừu tượng, dẫu biết rằng những ý tưởng rõ ràng và niềm tin vững chắc quan trọng biết bao giữa những ý tưởng lộn xộn và mau qua mà chúng ta hằng ngày bắt gặp. Quá nhiều sứ điệp và tiếng chiêm chiếp (tweet)[1] đến trên đường của các con, nhưng cha vui thích các con mở rộng những kênh rạch thông giao nồng ấm với cha một lần nữa, loại thông giao mà nối kết những người bạn lâu dài, không thể chia lìa. Đấy là sự thông giao và chia sẻ đối thoại với nhau.
Cha muốn tìm được những lời tốt nhất để bàn đến cách thức nhiệm mầu, phức tạp tới cõi lòng các con, một cõi lòng rất thường bị tổn thương do sự dửng dưng hay tình yêu phản bội của người lớn. Chỉ nhìn vào những thiếu niên thường chán nản và nhụt chí (không có động cơ) ngày nay trong học đường, hay những em lang thang vô định trên đường phố, cha có một ấn tượng về sự bất ổn và đấu tranh buồn tẻ qua đời sống hằng ngày. Do loại suy, đôi khi cha thấy thoáng qua cùng một điều cha đã nhìn thấy trong giấc mơ khi cha được chín tuổi: một đám trẻ rất đông cần giúp đỡ, thông cảm, cần có cơ hội và yêu thương.
Cha được chọn - vì các con và vì mọi người trẻ. Cha được Chúa sai đến cho các con, mặc dù cha không hiểu ngay tức khắc tính chất riêng biệt của tiếng gọi đó, thật quan trọng như đã là thế. "Đây là cánh đồng con phải làm việc. Con hãy làm cho mình nên khiêm nhường, mạnh mẽ và nghị lực, và điều con sẽ thấy xẩy ra với các thú vật này trong chốc lát, con sẽ phải làm cho các con cái của Ta."
Trong tình trạng của các con hôm nay cha có cảm tưởng rằng nhiều người trẻ thường thiếu dưỡng khí để thở. Cha nghĩ mình có thể nói rằng chúng liều chết vì ngộp thở thiêng liêng. Thối nát tràn lan; thiếu quan tâm đến chúng; một tương lai mong manh, không chắc chắn trong một nền kinh tế đang làm phát điên; tôn giáo bị giản lược vào những mưu đồ thể chế lạnh lùng, vì thế cầu nguyện rỗng tuếch đam mê và nhiệt huyết; xã hội hay những nhóm gia đình có những liên hệ cằn cỗi, những lời được trao đổi nhưng lại bị hao mòn trong ý nghĩa và sự nồng ấm. Tất cả điều này dập tắt đốm lửa sống động của chúng và làm khô cạn bất kỳ nguồn mạch của những quyết tâm tốt lành.
Trong bối cảnh này, được ghi dấu bằng sự nghèo nàn của những giá trị và một văn hóa bình thường, cha nài xin các con là những người trẻ làm một bước nhảy vọt về phẩm chất, giải quyết các sự việc bằng canh tân nghị lực, làm nên một cử chỉ ngôn sứ và công bố một dự phóng của cuộc đời can đảm, bắt nguồn từ niềm xác tín nhân bản và tôn giáo sâu xa. Các con hãy làm điều này vì biết bao các bạn đồng trang lứa cũng như những bạn bè "đang ngủ vùi" của các con, những gia đình của các con thường bị mệt lả và oằn cong dưới những vấn đề.       
Thoát khỏi cái vũng lầy mà các con đang bị nhiễm vào, hay nếm cảm làn hơi của sự tự do mà nằm vượt xa những ngục tù của lịch sử gây thất vọng này quả là khó khăn, trừ phi các con được ban cho thời gian và sức mạnh để mơ ước. Thị kiến đã biến đổi những bậc cha anh chúng ta thành những ngôn sứ có khả năng tác động trên đời sống của những người đương thời.

"Giấc mơ của cha ... giấc mơ của các con ... Giấc mơ của Thiên Chúa"

Giấc mơ cha có khi được chín tuổi là một biến cố đã ghi dấu đời sống của cha; một giấc mơ, qua thời gian, đã cho cha sự khởi hứng từng hướng dẫn cha chọn lựa cánh đồng làm việc, làm cho cha có thể mơ đến một hệ thống giáo dục minh mẫn để chiếm được cõi lòng của các con; nó cũng cho cha đức kiên nhẫn nổi bật để chiến đấu hầu cha có thể thay đổi thế giới, thế giới của các con.
Được Chúa trợ giúp, cha mời gọi tất cả các con tìm thấy giấc mơ mà sẽ làm cho các con trở nên những cá nhân sáng tạo giữa nhiều đề xướng dối lừa đang tấn công các con tới tấp, sẽ ban lại cho các con sự tự nguyện đang ngủ vùi trong các con, làm gợi lên những năng lực ẩn dấu và ban cho các con sức mạnh để đối diện và vượt thắng những khó khăn không thể tránh né của việc tăng trưởng, vì các con là "niềm hy vọng đã thành xác phàm". Ước gì các con tìm thấy giấc mơ mà sẽ ban cho các con sự kiên định bất khuất khi các con tiến tới để hoàn thành nó, mà không chút yêu sách ngay rằng điều được mơ tưởng đã xảy ra.
Ươm mộng với cõi lòng các con hướng về Thiên Chúa và đôi chân các con đặt vững trên mặt đất thì không phải là sự lảng tránh, nhưng các con đang rộng mở đời sống cho một điều gì mới mẻ. Các con chưa biết mọi sự về cuộc đời vốn phải được biết, nhưng một cách nào đó nó sẽ dường như có ý nghĩa. Nó có nghĩa là dọi phóng chính mình hướng tới một điều mà các con chưa sở hữu, nhưng trong đó các con nhận ra chính mình; nó có nghĩa là minh mẫn khám phá sự hiện diện của "một Thiên Chúa đồng hành với chúng ta", khi ngày đời cứ tiến tới. Ta không thể thực hiện được một dự phóng nào làm đầy đời sống bằng ý nghĩa, từ dự phóng khiêm tốn nhất đến dự phóng thanh thế nhất, mà tiên vàn không được nuôi dưỡng bằng một giấc mơ. Để làm những chọn lựa can đảm trong một xã hội lưu chảy mà không có hồn và bị nghèo túng dưới diện những giá trị, thì tái khám phá sức mạnh của một thị kiến có ảnh hưởng sâu rộng vốn nhổ bật gốc những con người khỏi sự tầm thường của họ và khiến họ tiến tới một trời mới đất mới quả là điều cốt yếu.
Khi được 58 tuổi, cha viết cuốn chuyện về 40 năm đầu tiên của đời sống cha; cuốn chuyện đó cha đề tựa là "Hồi ký Nguyện Xá thánh Phanxicô Salê". Cha viết nó theo mệnh lệnh rõ ràng của Đức Giáo hoàng Piô IX. Chắc chắn, cha không viết nó từ ước muốn làm cho chính mình thành bất tử hay từ khao khát muốn nên vĩ đại. Chúng ta vĩnh cửu bởi vì chúng ta ở trong trái tim TC, được Con Ngài, Đức Giêsu, yêu thương và cứu độ. Sách đó, cha viết từ tình yêu; đó là một chúc thư thiêng liêng để giúp các con trong hiện tại và tương lai. Cha mời các con đọc "cuộc đời" này không phải từ một sự tò mò theo lịch sử về quá khứ của cha, nhưng đúng hơn bởi vì, các con có thể khám phá rằng mục đích của mọi sự là hiện thực đời sống trong tất cả sự sung mãn của nó, giữa những đường nét ghi đậm bởi máu huyết và mồ hôi. Các con sẽ hiểu rằng những người có trách nhiệm giáo dục nhất thiết phải quan niệm về cuộc đời mình như một sự phục vụ của tình yêu, họ phải thấy thời đại của mình như một cơ hội để đón nhận, phải thủ đắc kiến thức không phải để làm nhục hay thao túng, những để "nắn hình" (shape) cõi lòng hướng thẳng tới Đức Kitô. Giáo dục tỏ lộ chúng ta như những người được Thiên Chúa và con người yêu mến, bởi vì nó là sự thực thi đức ái cách thực tiễn.
Vì vậy, như những Sa-lê-diêng, chúng ta dạy dỗ từ một truyền thống giáo dục là lắng nghe và kính trọng hơn là thuyết pháp hay mắng mỏ, của im lặng chịu đựng vốn bộc lộ tình yêu và sự kỳ vọng hơn là bằng la mắng cay nghiệt, của uy quyền tuôn chảy từ một đời sống nhất quán và không chê trách được hơn là bằng quyền lực xuất từ vai trò chúng ta, hay từ luật lệ. Chúng ta giáo dục đặc biệt với tình yêu. Nếu tình yêu nhưng không của chúng ta, sự phản ánh Đức Giêsu xót thương, biến mất, giới trẻ sẽ chết vì lạnh cóng, bởi vì chúng có thể đương đầu với bóng tối của những tình cảm ít dễ dàng hơn với những bóng tối của lý trí.
Đang khi cha yêu thương ấp ủ các con, cha muốn mạc khải bí quyết lớn nhất của cõi lòng cha. Cha đã luôn tin rằng sứ mệnh của cha phải minh chứng một đặc tính đặc thù: giới trẻ cứu giới trẻ. Cha luôn muốn rằng tình yêu cha dành cho các con phải là một sứ mệnh được các con chia sẻ và chính các con sẽ trở thành những tông đồ của giới trẻ. Chúng ta có thể muốn rất nhiều một điều gì đó hay một lý tưởng, nhưng nếu chúng ta không tìm thấy lối tiếp cận đúng đắn, thì khả năng kiên trì của chúng ta lung  lay, bởi vì điều mà không làm ta thâm tín không trở thành một mục tiêu bền vững trong cuộc đời. Cũng như chính trong thời của Isaac, chúng ta phải đào những giếng mới, khai sinh ra một văn hóa mới, những cách sống chung mới mẻ. Cha trông mong ở các con; cha đặt đời sống cha một lần nữa trong bàn tay của khả năng các con để đứng dậy, tái khám phá sự tin tưởng trong đời sống và trong những trực giác của các con để hoạch định một tương lai của tình liên đới và sự bình an cho chính các con.
Khi hình thành nhóm người Sa-lê-diêng của cha, cha đặt tất cả nỗ lực của mình vào giới trẻ và đó là một cú đánh thắng lợi của thiên tài. Chỉ các con, những người trẻ, mới có tiềm lực để biến đổi hiểu biết của các con thành sự khôn ngoan, và dùng sự khôn ngoan này trong cuộc sống. Các con đừng thu vào chính mình, như những bộ hành mệt nhọc và chịu vậy, nhưng các con hãy giải thích tình trạng nhân sinh của mình như một "cuộc phiêu lưu thần linh". Các con hãy can dự với nhau, bổ sung lẫn nhau như những con cái của Thiên Chúa trải khắp thế giới, trong lịch sử cứu độ chói sáng.
Giữa những tinh thần hoang mang, các con hãy là những ngôn sứ mới, những người nam nữ có khả năng chỉ ra con đường phải đi trong cái mới, mà đôi khi cái biến thiên không chắc chắn ấy mà TC để nảy mầm trong cõi lòng và lịch sử. Ý nghĩa đời sống, như lời ngôn sứ và như sứ mệnh, trở thành một kho tàng khếch xù cho xã hội.
Không còn giờ hoặc chỗ cho sự tầm thường nữa, vì sự nguội lạnh và sự cù nhày thiêng liêng đang ép chúng ta phải sống nhờ vào những cặn bã văn hóa của thời đại chúng ta. Những người trẻ thân yêu của cha, các con đừng phí tuổi trẻ của mình bằng cách sống nó hời hợt, không chút định hướng và không có nghị lực! Các con hãy mơ tưởng điều vĩ đại! Các con hãy làm những điều vĩ đại trong đời sống mình!
Đời sống trở thành chứng tá tới mức nó làm cho sự vĩ đại mà nó được tạo thành nên khả giác, tới mức nó vượt qua những sợ hãi vốn đe dọa nó, tới mức nó làm vang dội mạnh mẽ những lời chân thật và khả giác. Các con hãy là những chứng nhân sẵn sàng liều, không phải bởi vì các con tin vào chính sức mạnh của mình, nhưng bởi vì các con biết làm thế nào để làm cho sự yếu đuối trở thành một dụng cụ cho đến khi hoạt động quyết liệt của Thiên Chúa xuất hiện. Các con hãy bước lên những lối nhỏ của cuộc sống hằng ngày và nhanh chân trên những con đường của cuộc sống bình thường; nơi đây quá nhiều bè bạn của các con sử dụng cuộc đời họ để tìm kiếm hạnh phúc thường là vô ích. Các con hãy hét to cho họ các con muốn các sự việc phải thay đổi.
Các con hãy là những lính canh sẵn sàng phát đi những tín hiệu của tình yêu vốn gợi lên hy vọng và can đảm để sống; các con hãy là những người giải thích tự do và minh bạch những đòi hỏi của Tin mừng. Các con hãy là những công dân tiêu hao phần nào cuộc đời mình cho công ích, trong tinh thần liên đới và chú ý đến những hoàn cảnh chung quanh họ.
Sự xao nhãng do những thể chế có thể sinh ra chủ nghĩa hoài nghi; vắng bóng những người cha muốn là những hải đăng trong những đêm giông bão có thể bỏ mặc các con mà không một sao bắc nào để hướng dẫn các con trên đường, phó mặc cho sự đắm tầu thảm khốc của những tình cảm tinh ròng nhất của các con, chán nản vì đua chen tới thành công, lợi lộc cá nhân, khoái lạc hời hợt. Những điều này là những thách đố mà liên lỷ phát huy cảm thức về ý nghĩa của chúng ta. Các con hãy tìm ra giấc mơ vốn khôi phục các giá trị mà giúp các con tiến lên và cho các con nghị lực để vượt thắng khó khăn. Các con không muốn bước đi một mình, nhưng cùng nhau các con có thể kiện cường tình cảm về trách nhiệm giữa chính các con và đối với tha nhân. Các con có thể phát triển một thái độ liên đới vốn phá hủy cô đơn và kiện cường các con trong đời sống tìm kiếm ý nghĩa hơn là sự thành công.
Các con hãy cổ xúy một văn hóa của tình liên đới, nuôi dưỡng những thái độ phục vụ vô vị lợi. Các con hãy gia tăng trong tâm hồn mình ý thức về nhu cầu phải chống lại hàng ngàn kiểu ích kỷ gây băng hoại xã hội. Phong trào thiện nguyện là "một trường dạy sống, là một yếu tố nổi bật trong việc trở nên người hơn," là một sự rộng mở cho các giá trị.
Các bạn trẻ thân mến, các con biết cha thiết tha với các con dường bao. Trong Chúa, cha luôn nghĩ về các con; trong đại gia đình Giáo hội cha luôn nghĩ đến các con. Chính vì thế cha muốn kết thúc sứ điệp của cha với một vài tư tưởng của Đức Bênêdictô XVI; ngải diễn đạt chúng với một trong những sứ điệp Giáng sinh của ngài. Đối với cha, những lời này dường như vạch ra một lộ trình, một lối đi, một kế hoạch cho chúng ta tất cả phải sống.
Khi nói với Giáo Triều Vatican, Đức Thánh Cha qui chiếu tới Ngày Giới Trẻ Thế Giới 2011, tại Madrid, như "một cách là Kitô hữu thật mới mẻ và được trẻ hóa." Ngài dùng Ngày Giới Trẻ Thế Giới này cách riêng để nhấn mạnh năm khía cạnh chính yếu; chúng là nét đặc trưng của biến cố không thể quên này. Chúng có thể là năm cách công bố và làm chứng cho Đức Kitô ngày nay trong một thế giới dường như mệt mỏi và chán ngắt với điều mà các Kitô hữu phải cống hiến.
Khía cạnh thứ nhất. Sự kiện giới trẻ từ khắp nơi thế giới tham gia: chủng tộc, dân tộc, ngôn ngữ và văn hóa đều khác nhau. Đây là một bằng chứng về "một kinh nghiệm mới về Giáo hội thật là công giáo và phổ quát." Nó giúp chúng ta khám phá rằng tất cả chúng ta đều là anh chị em được qui tụ thành một gia đình, được một Chúa Giêsu chạm đến, và chia sẻ một phụng vụ chung. Đây đâu phải là một ý tưởng suông; nó là một kinh nghiệm thực sự.
Khía cạnh thứ hai. Sự can dự quảng đại và vui tươi của hàng ngàn tình nguyện viên nêu bật cách là người, là kitô hữu này thật là mới mẻ. "Hiện diện ở đó cho tha nhân là một điều đẹp tuyệt." Đời sống và thời giờ tìm ra ý nghĩa đầy đủ của chúng khi được tự do trao ban, khi không giữ chỉ cho chính mình.
Khía cạnh thứ ba. Sự thinh lặng mãnh liệt trước tôn nhan Thánh Thể, trong một thái độ tôn thờ; đây là một diễn tả đức tin vào nguồn mạch của lối thiêng vốn ban cho chúng ta năng lực để trao hiến chính mình và đời sống chúng ta. Đức Chúa phục sinh hiện diện khắp nơi, nhưng nhất là trong Thánh Thể.
Khía cạnh thứ tưCon số những người đến với Bí tích Giao hòa cho thấy rằng đang khi chúng ta được Thiên Chúa tạo dựng và được đặt định để đạt được sự sống sung mãn vốn đến từ Tình Yêu, chúng ta cũng kinh nghiệm quyền lực sự dữ nơi chúng ta, vốn dẫn tới sự ích kỷ trong nhiều hình thù và kích thước của nó. Điều này khiến chúng ta ý thức rằngchúng ta cần sự tha thứ, và đó cũng là một dấu chỉ của trách nhiệm.
Cuối cùngniềm vui đến từ đức tin, sự chắc chắn về việc Thiên Chúa  muốn, chấp nhận, nghĩ đến và yêu thương chúng ta; chính Thiên Chúa là Đấng đã nói với chúng ta rằng "con đúng là người đúng thực như con vậy"; chính Thiên Chúa là Đấng đã nghĩ đến chúng ta và đã nghĩ một kế hoạch chỉ cho chúng ta.
Để kết luận, "việc loan báo tin mừng cách mới mẻ" là một lời hiệu triệu để ở cùng nhau, để hiện hữu cho tha nhân, để tôn thờ Thiên Chúa và đạt được sự tha thứ của Ngài, để phó thác chính chúng ta cho tình yêu của Ngài. Đây là con đường mở tới niềm vui.
Cha gởi đến tất cả những người bạn thân yêu của cha những lời chúc yêu thương! Đang khi các con nghĩ đến cha, các con cũng hãy biết rằng cha nghĩ đến các con nhiều lắm. Cha mang các con trong trái tim cha, chính chốn này cha tiếp đón những người thân yêu nhất  của mình. Cha sẽ nhớ các con và nâng đỡ các con bằng kinh nguyện của cha, vì cha ở với Chúa Giêsu, vì các con là hình ảnh của Người, đang khi các con làm cho đời sống mình thành một tặng phẩm. Đây là con đường duy nhất các con sẽ tìm được hạnh phúc, niềm vui của một giấc mơ; giấc mơ đó, khi được rộng mở trước mầu nhiệm Thiên Chúa, cho phép các con con chèo lái xuyên qua những vùng nước sâu và trong hướng tới tiềm lực sung mãn mà Thiên Chúa đã luôn gieo trồng trong tâm hồn chúng ta.
Thân ái trong tình hiền phụ.
Roma, 31 tháng Giêng 2012
Yours, Don Bosco